Nếu bạn
có một người bạn Nhật thì cũng là một việc tốt, nhưng bạn phải có khả năng giao
tiếp ở một mức độ nào đó trước. Nếu không việc gặp gỡ sẽ trở nên một việc rất
chán. Dù sao thì việc có bạn người Nhật cũng không phải là thứ giúp bạn giỏi tiếng Nhật vì không phải người Nhật nào cũng
hiểu biết về ngôn ngữ. Ngay cả nhiều người trong chúng ta cũng không nắm rõ về
tiếng Việt và không giải thích được cho người nước ngoài hiểu. Cá nhân tôi thì
thấy là phần lớn mọi người không hiểu biết về ngôn ngữ, nên hầu như không giúp
người khác học tiếng nước mình được. Để kiểm nghiệm điều này các bạn có thể thử
dạy tiếng Việt cho người nước ngoài. Tôi có thể cá cược là bạn sẽ khá mệt mà
người kia không tiến bộ mấy.
Giỏi
giao tiếp không đồng nghĩa với giỏi tiếng Nhật
Lý do: Giao tiếp tiếng Nhật đòi hỏi vốn từ vựng không lớn, chỉ cỡ
1000~2000 từ và chỉ một số mẫu câu đơn giản. Bạn chỉ cần có một vốn từ vựng nhỏ,
và một số mẫu câu là có thể giao tiếp tốt. Tuy nhiên, kỹ năng quan trọng nhất vẫn
là "đọc hiểu" và "viết". Nếu bạn muốn dùng tiếng Nhật để
tìm công việc tốt, hay bạn muốn làm việc trực tiếp với Nhật Bản, bạn phải "đọc hiểu"
và "viết" tốt. Điều này đòi hỏi bạn phải có sự hiểu biết về tiếng Nhật và ngôn ngữ, chứ không đòi hỏi bạn
phải giao tiếp tốt.
Giao tiếp
chỉ dùng trong các tình huống đơn giản hàng ngày. Hãy tưởng tượng bạn phải
trình bày một vấn đề phức tạp về kinh doanh, kinh tế hay kỹ thuật? Lúc đó bạn sẽ
thấy là sự hiểu biết tiếng Nhật quan trọng hơn việc nói chuyện trôi chảy.
Tôi
luôn rơi vào cảnh học trước quên sau?
Việc
này xảy ra khi bạn học những nội dung không hữu dụng (ít dùng) hoặc cách học
không làm bạn cảm thấy thú vị. Tuy nhiên, theo kinh nghiệm của tôi việc quên là
việc rất tốt. Đó là cơ chế của não để giúp chúng ta chỉ nhớ những thứ cần thiết
và hữu dụng (thường là những thứ mà khi học chúng ta cảm thấy thú vị). Việc học
theo cách không thú vị thì có rất nhiều. Bạn hãy so sánh hai cách sau.
Cách 1:度胸:dám, can đảm, có gan
Cách 2:度胸:dám, can đảm, có gan, ví dụ:お前は度胸のないやつだね!
Mày đúng là thằng nhát gan nhỉ!度胸があるかい?
Mày có dám không?
Mày đúng là thằng nhát gan nhỉ!度胸があるかい?
Mày có dám không?
Các bạn
có thể thấy là cách 2 sẽ dễ nhớ hơn rất nhiều vì có nhiều thứ để giúp bạn nhớ
hơn.
Hoặc
là:
Cách 1:東: "đông", phía đông
Cách 1:東: "đông", phía đông
Cách 2:東: "đông", phía đông; gồm có 日 (nhật, mặt trời) và 木 (mộc,
cây): mặt trời ló sau cái cây, tức là phía đông
Quy tắc
để có thể nhớ: Bạn phải tạo ra một "câu chuyện" thú vị liên quan tới
thứ bạn muốn nhớ. Câu chuyện đó có thể chỉ là bạn bịa ra. Tôi nhớ khá nhiều từ
tiếng Nhật mặc dù nó không thông dụng, vì tôi bịa ra vô số các quy tắc để nhớ.
Ví dụ: hechima = "mướp" > hễ chị má (đến thì sẽ nấu mướp)
Ví dụ: hechima = "mướp" > hễ chị má (đến thì sẽ nấu mướp)
Các bạn
có thể thấy nó thật ngớ ngẩn, nhưng đó là cách có thể áp dụng ở mọi nơi và cực
kỳ hiệu quả: Từ học từ vựng, học chữ kanji đến học ngữ pháp. (Ví dụ bạn có thể
nhớ chữ "trà" 茶 gồm có bộ "thảo"
- cây cỏ, với hình cái quán trà ở dưới, hay gồm bộ thảo với chữ nhân 人 - người uống trà và chữ "ho" ホ katakana.)
Bạn chỉ
không quên khi bạn thực sự hiểu biết về tiếng Nhật.
Làm sao
để nghe và nói?
Chỉ có
một cách là bạn phải nghe nhiều, bạn phải vượt qua một số giờ nghe nhất định
trước khi có thể nắm được các quy luật để nghe hiểu. Làm sao để bạn nghe hiểu
tiếng Việt? Chắc chắn là không phải bạn nghe rõ ràng từng từ vì mỗi người nói
khác nhau, và nhiều người phát âm không chuẩn. Bạn nghe được vì bạn phán đoán
được tình huống, nội dung. Bạn nghe vì bạn nhận ra được nhịp điệu câu mà người
ta nói. Điều này cũng đúng với tiếng
Nhật. Khi nghe quen thì thậm chí khi chỉ nghe một phần của câu là chúng ta
đã có thể phán đoán được nội dung của nó. Khi gặp một người nói khó nghe, ban đầu
chúng ta sẽ không nghe được gì, nhưng sau khi quen thì chúng ta nghe được rất tốt
vì chúng ta có thể phán đoán được.
Nghe
không phải là kỹ năng tai bạn bắt được mọi từ bạn nghe, mà nó là kỹ năng bạn bắt
được một số âm thanh, nhịp điệu, phán đoán từ hoàn cảnh và chủ đề.
Và cách
để luyện nghe là: Nghe nhiều và học cách phán đoán. Đừng nghe những nội dung mà
bạn không thể phán đoán là nó đang nói về cái gì. Hãy nghe những nội dung có
phát âm chuẩn, dễ hiểu và có thể phán đoán được.
Còn nói
là kỹ năng mà bạn nên học sau kỹ năng nghe. Khi bạn nghe tốt thì việc nói tốt
không còn là vấn đề khó.
CHÚC
CÁC BẠN HỌC TẬP THẬT TỐT!
nguồn: Trung Tâm Nhật Ngữ Sofl
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét